Bệnh viện Nhân Ái được thành lập theo Quyết định: 4856/QĐ-UBND ngày 31 tháng 10 năm 2006 của UBND thành phố Hồ Chí Minh trực thuộc Sở Y Tế.       Nâng tầm y đức, dấn thân vì cộng đồng.       Bệnh nhân AIDS đến với bệnh viện sẽ được chăm sóc, điều trị hoàn toàn miễn phí.
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI
NHAN AI

Thư gửi bạn!

 9;19 ngày 23/6/2017

Khoa Nội 3 chiều muộn, tôi ngồi trong hành lang với sự tĩnh lặng của một không gian yên bình, phóng tầm mắt xa vắng mà lòng thì bâng khuâng trong bao nỗi niềm riêng. Chiều nay mưa lại rơi, những cơn mưa bất chợt lại buông đổ xuống nơi đây. Nhìn những hạt mưa bay trong gió, tôi không khỏi thấy tâm hồn mình xao xuyến, hồi tưởng lại những ngày đầu tiên tôi còn bỡ ngỡ khi nhập viện trong một thân xác tiều tụy không còn sức sống.
Tôi được các Y, Bác sỹ của Trung tâm cai nghiện Bố Lá đưa đến bệnh viện Nhân Ái trong một chiều đầu tháng tư với căn bệnh nhiễm HIV thời kỳ cuối rồi còn bị suy kiệt cơ thể tôi trông giống như một bộ xương di động, khi tôi lững thững lê từng bước một để đi vào Khoa Cấp cứu để làm thủ tục nhập viện trong sự trợ giúp của các Y, Bác sỹ dìu dắt tôi mới có thể yên vị ngồi vào chiếc ghế ở trong phòng, trong lòng tôi lúc này thấy thật nhẹ nhõm cũng như tâm trí nặng nề bỗng tan biến vì sự chào đón nhiệt tình và niền nở của các Y, Bác sỹ nơi đây…. Sau một hồi thăm hỏi và khám chuyên khoa tôi được đưa vào Khoa Nội 3 bằng xe điện của bệnh viện. Tôi được chuyển vào phòng cấp cứu để bắt đầu điều trị. Sự ấn tượng đầu tiên đập vào mắt tôi đó là tôi thấy trên khuôn mặt của các Y, Bác sỹ lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện mỗi khi thăm khám bệnh cho tôi và các bệnh nhân khác. Tôi được truyền 2 chai dịch liền, cùng một phần cháo thịt bằm thơm ngon, tôi không khỏi ngỡ ngàng và thắc mắc nghĩ tại sao ở một nơi hẻo lánh rừng núi này lại có một bệnh viện có đầy đủ tiện nghi máy móc hiện đại và cũng có các Y, Bác sỹ có một tấm lòng nhân hậu đến vậy. Tôi nằm phòng cấp cứu được một tuần thì được chuyển về phòng A7, sau khi được chỉ dẫn giường nằm và cấp các vật dụng để tôi sinh hoạt trong thời gian tiếp tục điều trị ở đây, lúc này quanh giường nằm của tôi chỉ thấy toàn là màu trắng của các Y, Bác sỹ đến thăm khám và hỏi thăm sức khỏe của tôi. Sao tôi thấy ai cũng như gần gũi thân thiện đến như vậy, ân cần, tôi nhìn kỹ vào tấm thẻ nghành đeo trước ngực tôi biết được Bác sỹ ấy tên P.N.T.Thảo, Y sỹ N.V Sắc và các chị điều dưỡng… họ chỉ dẫn tôi từ cách sinh hoạt  ăn ở cho đến tuân thủ điều trị để có kết quả tốt nhất. Những ngày tháng tôi điều trị tại Khoa Nội 3 này mỗi ngày sức khỏe tôi cũng như sức khỏe của mấy bạn trong phòng tôi  dần tiến triển tốt hơn, ổn định hơn. Bởi sức khỏe của chúng tôi được quan tâm hỏi thăm từng ngày, nếu không muốn ăn cơm, chúng tôi sẽ được chuyển sang cháo hoặc sữa, chúng tôi thấy trong thâm tâm họ đầy sự nhiệt huyết  của lòng yêu nghề, mà toát lên khuân mặt họ là lòng nhân ái thì họ mới có được sự chăm sóc tận tâm như vậy.
Ngoài trời thôi mưa mang lại một quang cảnh trong lành, tôi vẫn ngồi đây đang hít thở không khí của một vùng trời bình yên, êm dịu. Tôi thầm nghĩ nếu không có các Y, Bác sỹ ở nơi đây ngày đêm chăm sóc cho tôi thì có lẽ  hôm nay tôi không thể nào  ngồi đây ngắm mưa rơi và viết lên được những lời này để gửi gắm đến họ lời cảm ơn chân thành vì đã dành cho những bệnh nhân ở đây một tình người đầy chan chứa.

 

                                                BN. N.V.K - Khoa Nội 3 -  Bệnh viện Nhân Ái.